Chủ Nhật, 8 tháng 2, 2015

Rừng Mai Tỏ Tình - Thơ Như Thương


Người về trăng khuyết nửa bên
Ngọc đôn ngơ ngẩn ai quên chỗ ngồi
Gió lay bóng nguyệt mất rồi
Làm sao dõi bước bên đồi nguyệt rơi
Người trong lay lắt đất trời
Bỗng dưng hóa thánh cõi đời chìm sâu
Đỏ môi tình nụ hôn đầu **
Áo xiêm từ đấy qua cầu phôi phai
Nụ cười rồi cũng một mai
Trăm năm khép lại tiếc hoài giai nhân
Có gì đâu chút phù vân
Phím tơ đã khóa điệu ngân cung đàn
Hương hoa còn chút nhụy vàng
Tặng người quên cuộc lỡ làng nhân duyên
Tặng đời giây phút vô biên
Rừng mai vàng nở uyên nguyên tỏ tình
 
Như Thương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét