Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

NGÀY VỀ -Thơ Mặc Khách


 
Khi anh về Mùa Thu đang biến đổi
Không gian thì thầm, phố đã thay tên
Anh bước đi,trơ trọi giữa nhớ ,quên
Về đâu hở ? bơ vơ,con phố lạ
 
Khi anh về, là mất luôn tất cả
Chỉ còn Em, niềm hy vọng cuối cùng
Anh đã tìm Em khắp nẻo không trung
Im vắng quá! đường một mình lắng đọng!
 
Từng bước đi,nhìn đời như ảo mộng
Tiếng ve sầu quyện lấy bước chân đơn
Đêm thê lương,còn đâu tiếng dỗi hờn
Một mảnh hồn đau chìm trong nỗi nhớ            
 
Ôi nhớ quá, mùi hương tình bỡ ngỡ
Của đam mê say đắm một thuở nào
Cả đôi lòng cùng nhịp thở xôn xao
Nay hoang lạnh,tiếng nhạc buồn hoang vắng
 
Anh đâu hiểu, đời có nhiều vị đắng
Vui bên nhau, nào hay biết đầy vơi
Em đã cho anh, ngày tháng tuyệt vời
Yêu chưa đủ ,nên tình còn khao khát
 
Trên đường về,cả cõi lòng tan nát
Xa Em rồi, đời chẳng còn nên thơ
Linh hồn anh, đơn độc bước bơ vơ
Cuộc sống tạm, có gì mà lưu luyến.!
 
MẶCKHÁCH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét