TRẦN HUỲNH DUY THỨC...
Tôi viết tên anh, như những anh hùng
Của mảnh quê hương đang quá suy vong
Anh đã nói lên những lời bất khuất
Mong đưa Việt Nam thoát cảnh khốn cùng
Lời anh chất chứa tình yêu non sông
Thương đồng bào chịu bạo lực, bất công
Kêu đòi Tự do, Công bình, Dân chủ
Buộc đảng trả quyền tự quyết dân mong
Nguyện vọng tốt, đáp bằng cùm gông nặng
Họ bắt anh, vì yêu nước thương dân
Bao năm nghiệt oan, nằm trong ngục lạnh
Anh vẫn kiên cường ngẩng mặt, đấu tranh
Tự thâm tâm, anh rành mạch đáp lời:
"Con yêu gia đình, yêu lắm cha ơi!
Trên hết, con yêu nước Việt Nam thôi
Xin cha hiểu con, lòng dạ tơi bời!"
Từ anh, ngời sáng như viên ngọc báu
Người con yêu của Tổ quốc nhiệm mầu
Anh và bao người yêu nước cùng nhau
Đứng hiên ngang tiếc chi xương máu!
"Anh phải sống", cho mai ngày sẽ đến
Ước nguyện toàn dân, nguyện ước vững bền
Cả nước cùng anh đốt bùng lửa chiến
Từng bước chân đi dẫm nát bạo quyền
Chúng ta bên nhau xông pha một hướng
Quyết cùng đấu tranh gìn giữ quê hương
Nước Việt Nam sẽ hồi sinh, vui hưởng
Nắng đẹp lại về, sưởi ấm muôn phương...
Thiên Kim
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét