Như con ngựa già trên đồng cỏ cháy
Chợt nghe tiếng hí từ cõi xa xôi
Vó câu qua bao chiều quan ải
Ôi tan chinh chiến mà chẳng luân hồi
Thỉnh thoảng nghe khúc quân hành buồn bả
Như gọi hồn oan kịp trở về
Để khóc cùng kình ngư ngoài biển cả
Lớp lớp sóng nhồi vuợt bến mê
Trên non rừng xanh giờ hoang dã
Từng cơn lũ đuổi năm mươi con xuống nguồn
Năm mươi con từ đại dương về họp lại
Còn chốn nào là chốn của quê hương?
Bốn ngàn năm hết ba ngàn năm chinh chiến
Không lẻ giờ ta chuốc thêm ngàn năm sầu?
Ôi tiếng hí máu xương còn quyện
Tổ tiên ta đâu? Hồn thiêng ta đâu?
Như con ngựa già chỉ lồng trong mộng
Tiếng hí bất thường trong cõi vô thường
Có ai đó thúc quân bằng trống
Nghe tiếng gào than trước cơn lũ triều cường
NGHIÊU MINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét