Thứ Năm, 30 tháng 6, 2016

Ðừng ngồi yên chờ chết - Thơ Hoàng Lan



Ðừng ngồi yên chờ chết,
Hỡi chín mươi triệu đồng bào trên đất nước Việt Nam,
Giặc cộng, giặc Tàu đang giày xéo giang san,
Con dân nước Việt sống gian nan từng ngày .

Hỡi em công nhân, hỡi bác thợ cày,
Hỡi chị bán rau, hỡi anh ngư dân sống đời biển cả,
Nay đảng che chở giặc Tàu, giết biển không còn tôm còn cá, 
Chất độc, chất màu làm thực phẩm chẳng an toàn,
Nước cạn sông Hồng, sông Cửu Long Giang,
Ðồng lúa Việt Nam thất mùa vì hạn hán,
Hàng vạn dân oan sống đời ai oán,
Mất đất, mất nhà vì chính sách bất minh,
Bùn đỏ Tây nguyên, bô-xít giết dân mình,
Giặc đã vào nhà mà đảng vẫn lơ là việc nước...

Ðồng bào ơi, nhìn lại đi, từ nghìn năm trước,
Dân tộc Việt muôn đời chống phương Bắc xâm lăng,
Biên giới nước Nam đã phân định rành rành,
Giặc đến biên cương đàn bà cũng đánh,
Ðời Lý, đời Trần, bao anh hùng hiển Thánh,
Ðánh bại quân Tàu bảo vệ nước Nam,
Vì cớ làm sao việc đúng đảng không làm ?

Ðảng là ai sao đánh dân không thương tiếc ?
Ðảng là ai mà giết chết rừng xanh biển biếc ?
Ðảng là ai mà gây chiến tranh, tàn độc, khổ đau ?
Ðảng là ai sao không dám để dân bầu ?
Ðảng là ai mà thần phục giặc Tàu ?
Ðảng là ai sao không dám cho dân lên tiếng nói ?
Ðảng là ai mà trước sau đều gian dối ?
Ðảng là ai sao dám ký công hàm bán nước, dâng biển, dâng quan ?
Ðảng là ai mà để giặc ngạo nghễ, ngang tàng ?
Từ Quảng Ninh, Vũng Áng, đến xóm làng ở tận vùng sâu ...

Ðồng bào ơi, mau thức tỉnh, dậy cho mau !
Ðảng không phải đồng bào, nên không yêu thương nòi giống,
Ðảng nói tiếng Việt Nam, nhưng không cùng chung dòng máu nóng,
Ðảng không bảo vệ giang san, mà chỉ biết có Nga, Tàu,
Ðảng bán biển bán rừng, bất kể tổn hại mai sau,
Ðảng sống kiếp giàu sang, mặc kệ nhân dân ta thán,
Ðảng là đảng Việt gian, tôn thờ dòng giống Hán,
Ðảng bỏ mặc nước Nam vì chính họ đã bán cho Tàu ...

Nước Việt Nam ta từ nay cho tới tận ngàn sau,
Sẽ bị xóa tên và dân ta chỉ còn làm nô lệ,
Nổi khổ nổi đau, không còn nước non mà kể,
Chỉ biết khóc than cho cho dòng giống Lạc Hồng ...

Ðồng bào ơi, mau mau tỉnh giấc nồng,
Vùng dậy quyết một lòng cứu lấy non sông,
Kết bạn, kết bè cùng năm châu thế giới,
Phải phá bỏ gông xiềng của thời tăm tối,
Của mười sáu chử vàng, đảng trói buộc dân ta ...
Hải ngoại, nước Nam đoàn kết một nhà,
Diệt kẻ nội thù, diệt phường bán nước,
Quyết chí hiên ngang người sau kẻ trước,
Chống giặc xâm lăng mà cứu lấy sơn hà .

Tỉnh dậy đi thôi, dân Việt của chúng ta,
Ðừng ngồi yên, quay lưng như không hề biết,
Ðừng ngồi yên mà chờ cái chết ...!

Hoàng Lan
June, 2016.
San Jose, California

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét