Thứ Tư, 14 tháng 3, 2018

CÁNH CHIM HOANG BÓNG NGUYỆT - Thơ Trúc Lang OKC



Ai bảo Em ? Cánh Chim hoang ! Bóng Nguyệt?
Để Ta thèm sương khói chốn thiên nhan!
Vẻ đẹp nào ! Chân mãi bước lang thang ?
Xa lạ quá tưởng chừng bong bóng vỡ,
Người con gái hôm nao ? Mình gặp gỡ !
Có phải Trăng say cánh Hạc trong mơ ?

Em chim trời Ta lạc bóng bâng quơ,
Mà yêu mỏng hơn mây nước thở ?
Hở hang ngực! Nguyệt chờ Ai ? Nức nở !
Yếm da trời thơm ngát vú hư vô ?
Trong phổi mây cân não phủ san hô,
Tình úp mặt Nguyệt Liêu Trai chết đuối.

Rồi Ta chạy vào đêm không có tuổi ?
Xa Đất Trời Em vạn cổ hoang sơ,
Sắc vô loài kinh dị những vần thơ,
Chùm chuông gió những âm thanh lõa thể ?
Trong hố mắt lóng xương hông máu bể!
Nghe vỡ tan trong chiếc guốc thời gian…

Ai bảo Em ? Chim hay Nguyệt ? Lăng loàn !
Ta vén váy Nàng chân mây gió lộng ?
Đến bất động bằng những con rắn sống,
Những chiếc răng đen nhọn hoắt đâm chồi,,
Mặt đất say đỏ chót chọc làn môi,
Tay năm ngón móng vút mờ ảo rụng.

Rồi Em bảo chân trời vang tiếng súng ?
Những chiếc hôn đập mạnh rợn da người,
Mút tận nơi trái táo ngọt đười ươi,
Trên những cánh đồng giang hồ tỉnh thức ?
Giũa những bức tường sa mạc ký ức ,
Có phải Ta chân bước lạc hoang đường !!!

TRÚC LANG OKC
Xuân Mậu Tuất 2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét