Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

GIÓ - Thơ Đỗ Hữu Tài



Xuân đi để gió giao mùa 
Hạ về phượng thắm gió lùa hàng cây 
Lững lờ gió quyện làn mây 
Nắng lên gọi gió buộc dây cầu vồng 
Gió mơn những cánh phượng hồng 
Lá rơi gió cuốn lượn vòng chông chênh 
Nắng tàn ngọn gió lênh đênh 
Hoàng hôn buông xuống mông mênh gió chiều 

Gió rung bóng tối tiêu điều 
Gió đưa phượng đỏ mỹ miều chờ trăng 
Đêm sâu gió lạnh sương giăng 
Gió nhìn dáng nguyệt lâng lâng nỗi niềm 
Gió mang cảnh vật im lìm 
Gió ru hoa phượng đắm chìm cơn mê 
Trăng mờ ngọn gió lê thê 
Gió nhìn trăng khuất ủ ê góc lầu 

Gió run rẫy , tiếng ve sầu 
Gọi thầm mùa hạ đậm màu gió sương 
Dường như gió biết vấn vương  
Bên cây phượng vỹ mùi hương dịu dàng 
Gió lay ngọn cỏ nhẹ nhàng 
Đêm tàn gió cuống ngỡ ngàng ngẫn ngơ 
Gió làm rung động hồn thơ 
Gió nâng niu hạ ươm mơ phượng hồng 


Đỗ Hữu Tài (june 22/15)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét