Thứ Tư, 17 tháng 6, 2015

KHÓC CHA - Thơ Vũ Uyên Giang


Trời mùa đông tâm hồn con giá lạnh           
Con về đây nhưng cha đã đi rồi!                 
Không bao giờ còn thấy mặt cha tôi          
Bao giọt lệ trào dâng trong khóe mắt        
 
Lòng nghẹn ngào nhói đau như dao cắt           
Chỉ vài ngày con đã mất cha yêu.                 
ngày xưa, cha nghiêm khắc rất nhiều              
Vì mong muốn con nên người hữu dụng
 
Công ơn cha như trời cao bể rộng           
Như suối nguồn tuôn chảy mãi không ngừng       
Nhớ nụ cười và khuôn mặt bao dung               
Ôi tiếng nói ôn tồn khi giáo dục                 
 
Nhớ cả những ngọn roi vì lười học         
Bởi ham vui với bè bạn gần nhà…             
Biết làm sao kể lại hết tình cha?               
Giọt nước mắt lăn dài trên gò má                    
Ngày hôm nay con không còn cha nữa         
Tìm đâu ra hình bóng của cha tôi???        
 
                             VŨ UYÊN GIANG
 
 
            HOT TEARS FOR DAD
 
The world is in winter but colder is my inner heart;
Here I do return but from this life Dad did depart.
From now on I cannot see any longer my father's shine;
How to stop from my eyes the stream of fervid brine!
 
My inside shoots as if cut by knives, the stings gather;
Only in a few days I have lost my beloved father!
I reminisce the old days you were so formidable
Just because you wanted me to become serviceable.
 
Your immense merit was like high sky, vast ocean,
Your watercourse of love never ceased its motion.  
How I recall your merciful smile and generous face,
Temperate voice when educating me in each case.
 
I even remember the rod to your good will to bend
For being work-shy festal with a neighboring friend...
Of your bosom I can't find any word that fully speaks;
Drops of choler are rolling down on my hollow cheeks.
 
From now on I do not have any more my dear Dad;
Where on earth can I find my father's image  So sad!
 
                                Translation by THANH-THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét