Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2015

Chùm Thơ Ý Nga




Ảnh: AYD

ĐỌT SUNG, ĐỌT BẦN?

*
Thương về các Em bị bán sang Tàu
*

-Em qua cầu gỗ, cầu tre
Mà chân em chẳng hề nghe ngập ngừng?
*
-Cầu xi măng cấm xe dừng
Để em đi nhé! Anh đừng lôi thôi!
Qua cầu, đạp đổ mồ hôi
Một mình, ngược gió. Quê: ôi xa dần!
Làm dâu xứ “lạ”, xứ gần
“Láng giềng” biết có đọt bần, đọt sung?*

Ý Nga, 041215.
           
*ĐỌT BẦN, ĐỌT SUNG: xin hiểu theo nghĩa bóng

Ảnh: sưu tầm

PHẢI RA ANH HÙNG!

Theo thì anh cứ việc theo
Tôi dừng, xin chớ dây leo như bìm!
Mai sau giậu đổ im lìm
Làm sao anh nổi? Lại chìm theo thôi!

Ý Nga, 041215.

Ảnh: sưu tầm

ÁC MỘNG

Đêm mộng mị: Mẹ nằm, mưa, ảm đạm
Chòi xa xăm, trời xam xám, ướt đầm.
Bưng chén cơm chan nước mắm, khóc thầm,
Em rối rắm nuốt hờn căm ngục tối!
 
Tanh chướng khí, sương mù giăng ngập lối
Em gái ơi! Sao rừng núi dập vùi
Đời chưa vui đã thui thủi buông xuôi
Chôn huyệt tối tuổi thanh xuân vừa hé.
 
Ác mộng thế, trong đỏ hoe nô lệ
Tàu, Tàu Tàu! Tàu khống chế đất Quê
Tàu, Mác, Lê: say, ngạo nghễ tứ bề
Tràn huyết lệ ngoại nhân cùng xâu xé.
 
Chiêm bao nhé! 
Ừ chiêm bao! 
Chỉ thế!

Ý Nga, 041215

Ảnh: TRẦN VĂN THINH

GIỌT MẶN HÒA NHAU
*
Cảm tác nhân đọc thi phẩm LƯNG NGUYỆT, của HƯ VÔ
*

Ai ngâm -Ơi… ạ…! À ơi…!
Làm con nhớ Má, lệ rơi đêm buồn
Càng nghe giọt mặn càng tuôn
Trắng chi quá, tuyết? Cứ luôn gợi sầu!
 
Lật trang sách bạn, đêm thâu
Nhớ năm Bảy Chín, nhớ màu vải thô
Mồ hôi áo vá chẳng khô
Bán buôn vất vả, vải “Hồ”* vết loang.
 
Mồ hôi Má nhỏ hàng hàng
Mấy trưa nắng đổ đủ vàng cho con?
Để con lìa bỏ Nước Non
Theo chồng, xa xứ, héo hon phận người.
 
Xa con, nào Má được cười
Mồ hôi, lệ mặn: học thời Tam Vô!
Áo nâu càng mục, càng phô:
Trăm đau, triệu nhục phải thồ dân ta.
 
Đọc thơ bạn tặng, nhớ Nhà
Thương em, Ba, Má… lệ nhòa tay run
Phận người thua cả dế giun
Bao nhiêu công sức đúc, hun về… Tàu.

Ý Nga, 041215
           
*VẢI HỒ: vải mua “nhu yếu phẩm” theo “tiêu chuẩn” mỗi năm 1 áo.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét