Nghiêng vách núi …đá thở mùi lạnh toát
Gió khua cây…nhánh nhỏ giọt đọng sương
Trời nghiêng nghiêng đổ mây về phương tối
Ánh mặt trời còn loé níu một phương
Ta tịnh khẩu…đứng co ro đón lạnh
Tháng mười hai…nghe đòng vọng nguyên Thiên
Đêm Thánh dội…khởi đi từ hang đá
Rãi muôn trùng… Đêm Chúa giáng xuống trần
Và từ đó núi nghiêng về Châu Thổ
Tháng mười hai vang “ ĐêmThánh Vô Cùng”
Huỳnh Tâm Hoài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét