Dẫu mưa, dẫu nắng cũng về
Dẫu xa lạ cũng... đất quê hương mình
Về đi tìm lại dòng kinh
Nhánh bần gie đợi cuộc tình biệt tăm
Về ôm rơm rạ trăng rằm
Tuổi thơ ngọt lịm thuở nằm võng ru
Về thương bông cưới mù u
Mẹ Cha duyên nợ lời ru thì thầm
Về gieo hạt thóc nẩy mầm
Nghe trong tiếng vọng thăng trầm núi sông
Về nhìn lại chốn mênh mông
Thấy dòng sông khóc mà lòng xót xa
Khóc theo vận nước can qua
Bốn mươi năm đã...trôi qua lâu rồi
Bao khăn tang quấn vành nôi
Áo sô, tiếng nấc, cút côi một đời
Khóc đi … cùng đất cùng trời
Nước sông hóa mặn hỡi người phương Nam
Như Thương
(Cuối năm 2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét