Thứ Năm, 13 tháng 4, 2017

MỘT MẢNH TÌNH - Thơ Nhạc Đông Hải Nguyễn Đức Hiền




*
1- Lặng lẽ màn đêm phủ phố phường, 
 Thu tàn chất ngất nỗi tơ vương. 
 Tình xưa dẫu vẫn còn trong mộng, 
 Cảnh cũ lại không ở cuối đường. 
 Xao xuyến mỗi chiều buông nhạt nắng, 
 Ưu phiền một bến khuất mờ sương. 
 Gửi về bên ấy niềm tâm sự, 
 Đong mãi cho đầy những nhớ thương.
* 
 2. Đáo tiết đông mang giá lạnh về, 
 Tháng ngày lữ thứ vẫn lê thê. 
 Trăng nhô bên mái, sầu mơ mộng, 
 Mưa hắt ngoài hiên, tủi ước thề. 
 Viễn xứ bao năm nương đất khách, 
 Tha phương nửa kiếp nhớ hương quê. 
 Dừng chân lặng ngắm đường phiêu bạt, 
 Chỉ thấy sương khuya trắng cuối lề.
* 
 3. Gió lạnh ngày đông gợi với mình, 
 Dòng đời vẫn cuốn kiếp nhân sinh. 
 Trầm luân tang tóc, mùa ly loạn, 
 Dâu bể điêu linh, lúc thái bình. 
 Mấy kẻ chưa quên sầu cách biệt, 
 Bao người còn giữ nét nguyên trinh. 
 Đồng hương, chung cảnh, cùng mơ ước, 
 Dệt mãi cho thơm một mảnh tình.
* 
 4. Mưa đông lất phất rải trên cao, 
 Sương trắng như tơ quyện gốc đào. 
 Một cõi phai đi...không hẳn thế, 
 Trăm năm gẫm lại...có là bao. 
 Niềm thương quê cũ làm ray rứt, 
 Nỗi nhớ làng xưa cứ dạt dào. 
 Thao thức mỗi lần đêm xuống lạnh, 
 Ngắm đời rong ruổi, ngắm trăng sao!
* 
 5. Mưa đông rả rích bên đàng, 
 Sầu vương đất khách ngập tràn trong tim!
*Trầm Thy Trang, đông 1997 
 ĐÔNG HẢI Nguyễn Đức Hiền 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét