Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Ngọn lửa nhân quyền - Mùa cách mạng Hoa Lài - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An




Những năm trước anh vẫn còn ngồi đó
Tay súng ghì đôi mắt vọng trời xa
Mong quê hương thoát qua vùng lửa đỏ
Anh hy sinh cho tổ quốc sơn hà

Tuổi đôi mươi khoác lên mình áo trận
Bỏ sau lưng ước mộng một đời trai
Gương anh dũng xông pha rừng súng đạn
Mười năm dài anh nếm mật nằm gai…

Chiến cuộc chưa tàn anh đã ra đi
Hồn sông núi đành ngậm hờn đưa tiễn
Người chiến sĩ vô danh lừng chính khí
Mất anh rồi…tang tóc vẫn triền miên

Thương đất nước bể dâu sầu trĩu nặng
Hồn linh thiêng hoà nhập với sương mù
Ngày đêm gác giữa nghĩa trang vắng lặng
Cho bao người yên giấc ngủ nghìn thu !

Tôi trở lại thăm anh chiều đông lạnh
Có còn đâu người chiến sĩ oai linh
Chúng tàn ác với cường quyền sức mạnh
Tượng đá vùi chôn chẳng chút thương tình

Xác mục rữa nhưng linh hồn bất diệt
Anh đã cùng đồng đội phất cờ thiêng
Giúp chí khí cho anh hùng hào kiệt
Hãy vùng lên bao chí sĩ trung kiên

Xin linh hiển hồn anh linh tử sĩ
Diệt bạo tàn thống nhất Việt Nam ta
Mùa cách mạng đang làm nên trang sử
Trang sử vàng thế giới đại đồng ca…

Nguyễn phan ngọc an - USA 
trangthongocan.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét