Thứ Ba, 12 tháng 9, 2017

Rượu Đào Rót Đãi Cố Nhân :: Sài Môn Chủ Nhân



Mượn đề: "Rượu Đào Rót Đãi Cố Nhân" 

Khó lòng tìm lại cao nhân
Văn thơ ai sánh Chu Thần được đây !

Hạ vần thơ xuống giấy hoa tiên
Thoáng bóng ngân hà sóng dạt nghiêng
Say chén bồ đào quên mất lối
Vạch cành nguyệt quế thấy còn tên
Người đi bận bịu nâng tay nải
Kẻ đến khoan thai đốt ngọn đèn
Giữa cõi thinh không nhiều huyễn hoặc
Hồn du lạnh buốt khúc hư huyền! 

2 -
Vô thần xàm xỡ tục tiên
Ngón bài ba lá tráo miền đỏ xanh

Mộng giấc thừa lương khó đạt thành
Huyền mơ âm hưởng của vô thanh
Lâng lâng nhịp trúc chiều ly biệt
Trầm bỗng hồi chuông ý tử sinh  
Kém chọn kép đào tuồng kịch cởm
Dở tìm vai diễn kém thông minh 
Bày thêm hòm kiếng làm bùa ngãi
Giữa chốn ba quân quá hợm mình!

3 -
Thôi buồn chi cõi phù sinh
Mượn đường chắp cái lộ trình tiếp chân

Chìm nổi nhiều phen giữa cõi trần
Bởi mang nghiệp dĩ  kiếp ca ngâm
Người còn biền biền đời quy ẩn
Kẻ vẫn miệt mài chí giáng lâm
Sông núi giờ đây buồn nghịch cảnh
Bến thuyền thuở đó khó tòng tâm
Loay hoay tìm đọc từng trang sử
Nét chữ người xưa giáng bút thần.

4 -
Gởi vài lời tặng bàng nhân
May ra góp nhặt gom phần dùm đây!


Chiều rơi núi dựng tỏa tàng mây
Ly cạn rồi ly được rót đầy
Đêm đã khuya đi cơn gió thoảng
Trời còn khoán lại khóm mây bay
Cụng thêm vài chén vơi niềm nhớ
Ngâm khúc hồ trường thấm cuộc say
Cố xứ thương hoài cồn cỏ biếc
Làm sao vơi nỗi xót xa này!

5 -
Ngày qua rồi lại qua ngày
Rừng hoang vu sẽ thành xây vượt từng

Trời hỡi! thời gian chẳng thể ngừng
Tóc thề người cắt chấm ngang lưng
Quan san mây dạt thêm niềm nhớ
Biển đảo sóng vây chặn nỗi mừng 
Bốn tốt láo lường thành bốn bại
Di vàng đanh đá hóa di hưng
Non sông gấm vóc còn chi nữa
Dâng ải vừa xong tiếp hiến rừng!

6 -
Dẫu cho ngỏ đến cạn cùng
Mơ gì mó đến đỉnh vùng trăng sao

Gió sớm thu lay ngọn trúc đào
Mây vờm lững thững trải tầng cao
Ru hồn cô tịch về nơi ấy
Khơi ngõ bồng lai đến chồn nào
Kinh các ngàn năm còn uẩn tất
Thư phòng muôn thuở vẫn thanh tao
Thơ văn hào sảng lời vang vọng
Bật tự con tim giọng ngọt ngào

7 -
Trong cơn biến hoại thế cùng
Chấp tay khấn nguyện ngàn trùng trăng sao

Rừng thay mùa mới ẩm thu sương
Cánh nhạn châp chờn đảo vấn vương
Thành lá vàng phai trùm đỉnh núi 
Bờ rêu chằng chịt bám ven đường
Câu thơ người viết chưa khô mực
Lời giảng đời truyền vốn sáng gương
Tựa vách đánh khò ru dĩ vãng
Mơ về bốn hướng mấy ai tường

8 -
Quê xa u uẩn màn sương
Buồn trong âm hưởng du dương tiếng đàn

Người ơi chờ đợi khoảng thời gian
Bá đạo phi nhân đến buổi tàn
Sự thể xoay vần kinh dịch biến
Thời cơ chuyển lại bọt bèo tan
Nỗi căm còn đó tình chưa ổn
Cơn giận nguyên đây lý khó an
Bão táp gieo điêu tàn khổ cực
Ác lai ác báo khó bình thân!

9 -
Một lời vắn tắt tri ân
Tạ lòng người đã khơi gần dặm khơi


Thống thiết vần thơ động đến trời
Văn chương cảm nhận bậc cừ khôi
Trà ngon rượu quý ân cần đãi
Chén ngọc lời thương tha thiết mời 
Trướng phụng màn loan hàng liễu rũ
Lầu rồng mái bạc hạt sương rơi
Hồ như đang lạc vào tiên cảnh
Giữa cõi yên ba chiếu rạng ngời

10 -
Vần thơ thay những câu mời
Ngàn hoa khoe sắc giữa trời rạng mai


Giáp vách cùng vòng biết hỏi ai
Nghe đi ngóng lại tiếng than dài
Đường giăng khẩu hiệu thay rào thép
Sân khấu tuồng đời ghẹo nhánh mai
Hì hụp vươn trèo tên chủ nghĩa
Săm se trau chuốt cái bào thai
Ngàn năm sau nữa ngàn năm nữa...!
Giấc mộng hoang đường  bịt lối khai!

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
Sept/10/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét