Tình dấu trong tim…tình không dám tỏ
Dẫu từng đêm ao ước được tao phùng
Hơn nửa đời, biết yêu là sẽ khổ
Nhưng người ơi, sao ngăn được tim mình !
Không gặp mặt từng giây nghe khắc khoải
Thế nhưng khi gặp gỡ lại làm ngơ
Thà chỉ riêng ta niềm đau ôm mãi
Mộng sẽ không tròn…tình phải bơ vơ…
Ðôi mắt đa tình, nhìn ta thắm thiết
Một lần thôi…se sắt cả tâm can
Một lần thôi…để ta vừa chợt biết
Chữ tình yêu sống dậy giữa hồn hoang
Ta ngụp lặn giữa biển đời sóng gió
Trái tim yêu đã lạnh với thời gian
Người từ đâu…như vầng trăng sáng tỏ
Cho ngọn lửa lòng, bừng dậy hoang mang
Ta sợ tình yêu…người ơi, có biết
Sâu thẳm trong hồn mơ ước chung đôi
Như tự cõi nào, nghiệp duyên tiền kiếp
Gặp một lần, lưu luyến mãi không thôi !
Ta sẽ tìm quên trong niềm câm lặng
Bởi yêu thầm đâu dám tỏ người ơi
Xin gửi tình ta theo mây trời lãng đãng
Theo vết bụi hồng…theo gió chơi vơi …
nguyễn phan ngọc an - 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét