em lần từ thuở lên năm, bảy
chọn đúng vào trang tuổi dại khờ
những ước mơ đầu còn sót lại
bây giờ đang tàn rã theo nhau
cô bé ngày xưa còn thắt bím
hao hao nét mặt rói mùa Xuan
tung tăng những bước chân còn mịn
chưa dấu đời buông phủ tục trần
ngày nào mười mấy Thu, quá trẻ
áo dài chưa đủ những đường cong
đôi mắt Xuân thì chưa ngấn lệ
ngày chỉ rong chơi- tối mộng hồng...
nay nhìn mái tóc thêu sương gió
chuyện tình dường cũ quá trăm năm
ngồi nhớ tim ai, lòng rạn vỡ
vậy chứ tên người cứ quẩn quanh
em viết lại đây vài tự truyện
ngón buồn không cứu nổi ngòi rong
run run, cảm xúc - phù sa miểng
rơi lở bờ tim, xoáy phổi trần
em quành lại thuở lên năm, bảy
đi lần đến mười sáu tròn trăng
lôi cả yêu thương ra hoài niệm
nhìn mỗi ngày qua, một vết thương
đônghươngtônnữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét