Từ lúc nào em đã nghĩ đến anh
Không biết nữa...ồ, lạ lùng quá đấy
Chỉ biết Thứ Hai, kể từ thức dậy
Rồi bâng khuâng vào cả giấc mơ hồng
*
Thứ Ba nắng đầy, anh nhớ em không?
Còn em hả, em nhớ anh nhiều lắm
Nỗi nhớ mông mênh, dịu dàng, đằm thắm
Như người yêu nhung nhớ một người yêu
*
Thứ Tư, đường về em bước cô liêu
Quên mất hẳn tuổi hồn nhiên vụng dại
Để biết mình buồn, nỗi buồn con gái
Biết thở dài và biết cả suy tư
*
Thứ Năm, suốt ngày tuyết đổ âm u
Tim thấm lạnh, lạnh theo từng đồi tuyết
Bỗng Valentine thiệp anh gởi đến
Ngay dòng đầu, nồng ấm chữ Em Yêu...
*
Đọc thư anh trăm lượt cũng...chưa nhiều
Em say khướt cả một ngày Thứ Sáu
Trái tim hân hoan và từng hạt máu
Nở thành hoa chào đón tiếng yêu đầu ...
*
Em cảm ơn anh, giây phút nhiệm màu
Khi anh đến thăm em chiều Thứ Bảy
Anh nắm vội bàn tay em run rẩy
Nghe trần gian vang nhạc khúc thiên đường
*
Ta trao nhau từng ánh mắt yêu thương
Ngày Chủ Nhật nắng tươi, màu rực rỡ
Này anh ơi, đóa hồng vừa chớm nở
Như tình yêu tuyệt diệu của đôi mình ...
*
Hãy nở tròn, hoa nhé, nụ hồng xinh
Tình anh đấy, và em hoài trân quí …
Song Châu Diễm Ngọc Nhân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét