( với tất cả cảm xúc chân thành khi đọc Thao Thức* . Viết tặng Thao Thức ))
đêm thao thức cùng ông trăng ngoài ngõ
hạc bay về khản tiếng giữa chơi vơi
tôi khản tiếng với thơ người, quên thở
dòng thơ khuya trong tỉnh mịch oằn người
*
theo Thao Thức đi về thăm quê Mẹ
có hàng dừa, khóm trúc, rặng vông vang
cây trứng cá trái chín hồng mùa Hạ
bầy trẻ chơi đánh đáo giữa sân trường
*
theo Thao Thức dọc dài con quốc lộ
nhớ Rù Rì mây phủ, nhớ Nha Trang
Hải Vân khuya trên sườn vài ông hổ
ngồi ngắm trăng hay đợi miếng mồi ngon
*
theo Thao Thức trên hành trình gió nắng
chiếc xe già không đủ sức lao nhanh
giòng sông cũ, bóng đò xưa, câm lặng
thầm luyến lưu Hà Nội - Huế - Sài Gòn
*
theo Thao Thức tôi về thăm Phố Núi
Dã Quỳ vàng khoe sắc dưới thác Mơ
tôi men theo triền rừng, ngồi bên suối
Biển Hồ xanh, sao bỗng trở... mơ hồ
*
Ồ !
- tập thơ người ! đọc mà nghe nước mắt
- tập thơ người ! đọc mà nghe nước mắt
rơi trên tay, bất chợt nhớ tơi bời
tiếng kẽo kẹt võng nôi ru của Ngoại
bóng chim rừng về hái trái...quắt quay
*
theo Thao Thức, tôi quên thời gian chạy
trăng sắp tàn, ngày rón rén bình minh
thơ đẹp quá, hồn tôi đầy cảm nhạy
ướt sách rồi, thao thức vợi quê hương
đônghươngtônnữ
* thi tập của nhà thơ Cao Nguyên vừa được xuất bản năm ngoái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét