Tôi đã gặp giữa mùa Xuân năm ấyNgười phế binh với chiếc nạng bên mìnhĐứng ngơ ngẩn....sân nhà đầy cỏ dạiMắt đượm buồn trong ánh nắng bình minhNgười chống nạng đi vòng quanh sân cỏĐể tìm xem những hoa dại lạc loàiVì thương lính nên mùa Xuân hoa nởTrao tặng người thay thế một cành MaiTôi đã gặp giữa mùa hè nắng đổNgười phế binh còn một cánh tay gầyĐứng ngơ ngẩn....sân trường hoa phượng nởNhớ những ngày ôm sách vở trong tayNgười cúi nhặt xác Phượng tàn trên đấtNhư nhặt mảnh đời tan nát héo honCánh tay trái không đủ nâng cành tươi mátThì thôi đành nhặt kỷ niệm đem chônTôi đã gặp giữa mùa Thu bàng bạcNgười phế binh không nhìn thấy lá vàngĐôi mắt sáng vùi chôn ngoài trận mạcNgơ ngẩn...nhìn màu bóng tối mênh mangNgười chống gậy đi giữa ngàn lá chếtTiếng xạc xào hay tiếng vọng ngày xưaTiếng rên xiết của một đời sắp hếtCòn lất lây vài giây phút sống thừaTôi đã gặp giữa mùa Đông rét mướtNgười phế binh và một chiếc xe lănBên hè phố giữa dòng người xuôi ngượcNgười ngủ quên trong lặng lẽ, âm thầmNgười muốn quên đi giòng đời mệt mõiVà không còn muốn nhớ đến thời gianBên đời người có còn ai ngóng đợiCó còn nơi sưởi ấm mảnh thân tàn ?XIN NHỚ NGƯỜI PHẾ BINH
Kể từ lúc Quê Hương vào tay giặcNúi sông buồn, dân tộc quá tang thươngĐói rách, cùm gông trên mọi nẽo đườngĐời tơi tả dưới tay bầy lang sóiTrong nghiệt ngã, lao đao đời hấp hốiCó ai còn nhớ tới những phế binhHiện diện như một chứng tích tội tìnhTrước cặp mắt tiểu nhân người Cộng SảnNói sao hết những cảnh tình bi thảmNgười hy sinh bỏ từng mảnh xác thânCho chúng ta một thuở sống yên lànhKhông có bóng loài ma trơi ám ảnhĐã có những người phế binh thầm lặngCúi đầu làm hành khất giữa Quê HươngXin đồng bào, dân tộc chút tình thươngChia sớt bớt đau thương người tàn phếChúng ta là những người chung thế hệThế hệ đau buồn, chết chóc, thê lươngNhưng chúng ta đã có một con đườngĐã vượt thoát khỏi cảnh tình bi đátXin thương xót người phế binh đói khátCòn lất lây trong địa ngục tham tànTỏ chút tình, cho một chút bình anTrong những chuỗi ngày dài đầy thống khổChúng ta đã được người đời giúp đỡXin đưa tay giúp lại những ân tìnhCủa những người đã vì nước hy sinhGiờ còn lại mảnh thân tàn rách nát.
.Huỳnh Mai Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét