Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

LÁ VÀNG RƠI - Thơ Kiều Phong (Toronto) & Bửu Truyền



Muà thu về lá đổi màu từ từ rơi rụng
Khắp những nẻo đường và những công viên
Cổ thụ càng to cành lá xum xuê lác đác muộn phiền
Kẻ bình thường cũng chạnh lòng huống chi những ai có chút máu Nghệ Sĩ
Nguồn cảm hứng dâng tràn, buồn vương , hoan hỷ
Đời người chứng kiến được bao muà lá vàng rơi ?
Cũng có khi lá xanh  đã rụng trước rồi
Nào ai tránh khỏi Vô Thường chuyển đổi ? !
Sống Đủ Lâu Rồi thấm thiá cuộc đời
Càng về khuya càng chiêm nghiệm Bể Khổ mù khơi
Dĩ nhiên trong ấy vẫn ẩn chứa kho tàng Niềm Vui trân quý
Chỉ dành tặng những ai có Chiều Sâu Tâm Hồn thưởng ngoạn
Biết Mở Trí, Mở Tâm sẽ Cảm Nhân được nhiều kỳ diệu ẩn tàng
Dù biết quy luật Tạo Hoá rồi cũng đến lúc lên đàng
Chuyển sang cõi khác mang theo Thiện Nghiệp và Ác Nghiệp
"Cạn một chén thương nước nhà hưng phế
Chén thứ hai cười cuộc thế bể dâu
Chén thứ ba dành để chúc nhau
Kẻ sắp thất tuần , người gần tám chục
Tuổi thọ nầy là nợ trần hay cõi phúc
Thôi cũng đành trang trải nốt cho xong
Mặc thu buồn lá đổ bên song
Cạn chén nưã ta mừng nhau tuổi thọ " ( Tuệ Quang , Tôn Thất Tuệ )
Dù biết trò đời lắm nhiều dâu bể
Thôi cũng đành vui hưởng kiếp phù du
Biết ra sao ngày sau cơn gió thoảng muà thu
Vui buồn cũng một kiếp người cõi thế.

                      KIỀU PHONG (Toronto)


Không rơi lá vàng
(họa)
Không mấy khác lá thu vàng gió rụng
Đời một người như cây cảnh công viên
Sống càng lâu càng chuốt lắm ưu phiền
Đâu có kể phải tâm hồn nghệ sĩ
Máu lãng tử, thường lạc quan hoan hỷ
Vui xuân tươi, thích thú vị thu rơi
Và an nhiên tìết đông se da rồi.

Và tự tại trước vô thường biến đổi
Đời là thế! Có thế mới cuộc đời!
Hiểu rốt ráo khổ như sóng vỗ biển khơi
Giữ trí tuệ, gìn từ bi trân quý.

Cõi trời đất, thênh thang kỳ du ngoạn
Cửa diệu môn, tinh tấn pháp kho tàng
Bến mê bờ giác, địa ngục thiên đàng
Rụng rơi hết chỉ còn mang đới nghiệp!

"Chúc thứ nhất, xin đừng màng hưng phế
"Chúc thứ hai, bất kể cuộc bể dâu
"Chúc thứ ba, thường hằng sách tấn nhau
"Quyết chuyển sửa dầu tuổi đầu mấy chục
"Biết rốt ráo vì tu là cõi phúc!"

Là con tằm, nợ kén trả cho xong
Là đời người bóng ngựa thoáng qua song
"Thêm một nguyện cầu tăng long phước thọ".
Tăng tuổi pháp lướt trên làn sóng bể
Tạo căn lành giữa bóng xế phù du
Gieo thiện duyên tiết chớm lạnh sang thu
Sống tự tại, không tu, tu ấy thế!

Bu Truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét