Thơ hỡi ! Nếu đời không có em
Đường muôn hoa gấm héo màu thêm
Say say , tỉnh tỉnh ...thơ chan chứa
Mở cõi thiên đàng núp bóng đêm
Hiu quạnh thẩn thờ tựa bóng Trăng
Sương khuya rơi nhẹ lạnh vai gầy
Ngẩn ngơ hồn mộng du phiêu lãng
Đành gọi thơ tuôn những giọt sầu
Thơ muốn rơi theo nắng Hạ hồng
Ngắm trời mây trắng bước thong dong
Buồn theo lá rụng mùa Thu ảo
Quyến luyến vấn vương thấm cõi lòng
Thơ khóc chiều mưa tí tách rơi
Giọt dài , giọt ngắn ướt không vơi
Nao nao tiếng pháo đêm Xuân gọi
Thơ ngắm vườn hoa thắm sắc trời
Chị hỡi ! Nếu đời cạn tiếng thơ
Thà như phiến đá đứng làm ngơ
Máu khô lệ đắng theo năm tháng
Vùi lấp rong rêu mộng nửa vời
Anh hỡi ! Nếu mình không có thơ
Phút giây rung động đến nào ngờ
Sông trôi biển dạt bờ tình ái
Ta tựa bên nhau dệt mộng đời
Nếu cuộc đời này không có thơ
Để tôi được kể những đêm mơ
Được ru kỷ niệm thời thơ ấu
Giấy bút tràn thơ chảy lặng lờ
Nếu cuộc đời này không có thơ
Biển sâu đè nặng nỗi chơi vơi
Đêm khuya bầu bạn vơi u uất
Xoa dịu tâm tư nhẹ sóng lòng
Minh Thuý
Tháng 10_2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét