Ta lạc vào thu rồi đấy nhỉ
Hay là thu lạc ở trong thơ?
Tình thu như lá phơi đầy ngõ
Nhuộm úa màu trăng buổi đợi chờ
Ta lạc trong thơ ngày mới lớn
Nỗi buồn lưu xứ thoáng rưng rưng
Nhìn thu đi đến đi rồi đến
Hết đến rồi đi sao dửng dưng
Em nhốt mùa thu trong mắt biếc
Hay là em nhốt ở trên môi?
Mà môi và mắt làm sao biết
Thu mới thu xưa chẳng đổi dời?
Dẫu biết hồn quê ngùn ngụt nhớ
Khói chiều vẫn quyện khóm tre xưa
Trời xa nhìn lá vàng xa lộ.
Chợt thấy ôi thèm thuở tắm mưa
Thu cũ thu nay thu lữ thứ
Tình em man mác tựa mây trời
Màu thu sao giống màu son úa
Khi lá theo dòng nước nổi trôi
NhượcThu
......................................................
Nghênh Ngang
Ừ em đã lỡ câu thề hẹn
Một nửa đời ta cũng lỡ rồi
Một nửa câu buồn quan họ cũ
Buồn vì quê tổ rước thêm voi
Ừ em ngày đó em còn bé
Đâu biết trời quê lắm chuyện buồn
Ta giấu niềm đau vào vận nước
Lê đời lưu xứ khóc quê hương ..
Gặp em trên bước đường dong ruổi
Ta trốn vào thơ dỗ nhọc nhằn
Em trốn vào mơ thời mới lớn
Mơ màu sông núi đẹp như trăng
Giờ em đã lớn , chung niềm nhớ
Nhớ mảnh quê xưa biển bạt ngàn
Có lẽ người ta cầm cố hết ...
Rước voi từng lũ xéo nghênh ngang
Nhược Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét