Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

MỜI BẠN HÃY CÙNG TÔI - Thơ Dư Thị Diễm Buồn




Nầy bạn hỡi đừng dùng hàng của Cộng
Áo, quần, những vật dụng trong, ngoài nhà…
Tuyệt nhiên không mua sắm của bọn Hoa
Từ các nước đại thù là Cộng sản

Chúng dùng chất liệu dởm làm đồ bán
Trông tươi tốt nhưng gãy cọng sứt que
Những chiếc nón, cây dù... để đội che
Nắng hạ, mưa rào, méo vành, cong cán...

Đôi giầy, cái mền... màu mè hào nhoáng
Dép mang lở chân, lược... nung mũ đầu
Trái tươi, khô, đồ hộp... các loại dầu...
Trà, cà-phê, hột vịt, gà... toàn giả…

Món điểm tâm Cộng Tàu trông ngon quá!
Xíu mại, bánh bao, chả, thịt... sình ươn...
Chân gà xanh... da heo trắng hóa hường...
Đổ đống bẩn dơ, chó tha, chuột gậm...

Hóa chất ướp, tỏi, tiêu, hành... thấm đậm
Chiên, xào, nấu, nướng... hấp dẫn thơm tho
Miệng muốn ăn, bụng thì đã cành no...
Mầm bịnh tật: ung thư, tim, gan, phổi...

Chuyện oái oăm thiệt không sao nói nỗi!
Bánh, mứt, kẹo... bán ế vài năm sau...
Trộn thêm bơ, sữa, đường, mật... ngọt ngào
Ăn vào dễ... Có an toàn mạng sống...

Mời bạn tránh những hàng từ nước Cộng
Dù năm Châu đều có dân Việt, Tàu...
Chúng ác gian, mất đạo đức chẳng nao...
Vì tư lợi thì sá gì thủ đoạn…

Riêng Việt Cộng đà manh tâm tính toán
Rước ngoại xăm vào nước, giết dân mình
Chiếm miền Nam, bọn đầu não hiển vinh...
Giá phải trả bằng đất đai, biển cả...

Tàu Cộng ào ạt mở mang phố xá...
Lập bản doanh, chiếm Bảng Giốc, Trường sa...
Cấy người: gả, cưới... biến Việt thành Hoa
Đồng hóa dân… cả nước Nam làm quận!

Tội các chư hầu chúng đang thao túng!
Đại Lý, Mông cổ, Châu, Sở, Yến, Tần...
Xa cách ngàn trùng… lòng những bâng khuâng!
Khi nghe giặc chiếm tài nguyên nước Việt!

Bọn Tàu Cộng lắm mưu mô xảo huyệt
Nên không dùng đồ Cộng... khắp mọi nơi
Hàng hóa bán được, chúng sẽ có lời...
Mua vũ khí... dân Nam ta chúng giết!

Với chân tình, cùng là dân tộc Việt...
Mời bạn tẩy chay hàng hóa Cộng Tàu
Hành động nhỏ, thực tiễn, hữu hiệu mau
Góp bàn tay... làm chút gì có thể!

Nỗi băn khoăn thân tâm... chiều bóng xế
Mấy mươi năm Cộng chiếm đoạt miền Nam
Mọi người hiểu rõ, những việc chúng làm
Cho nước Việt... không thể nào tha thứ!

Trốn bỏ quê hương! Cố quên thế sự...
Chưa lần về, dù chỉ trở lại thăm!
Nhức nhối héo hon... nhỏ lệ thương thầm
Vẫn canh cánh trong lòng người viễn xứ...

DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét