Thứ Năm, 16 tháng 3, 2017

GỌI VỢ "BỀ TRÊN" - Thơ Đặng Hoàng Sơn




Đặng Hoàng Sơn gọi "bề trên",
Chính là để đáp đền ơn vợ hiền.
Chìu chồng nhất mực, như tiên,
Chưa từng to tiếng, than phiền nhiêu khê.
Cày bừa, cơm nước bộn bề,
Đưa chồng đi nhậu, "lấy xác" về nửa đêm.
Tình sâu nghĩa nặng êm đềm,
Bốn mươi năm lẻ vẫn bền tóc tơ.
Chưa lần tỏ ý hững hờ,
Mặt nặng mày nhẹ như là vợ ai.
"Thuyền tình em đỗ bến này,
Xin nguyền giữ vẹn trúc mai hẹn thề.
Cho dù anh lạc bến mê,
Trước sau em vẫn trọn bề thuỷ chung."
Lời em nghe thật mát lòng,
Vợ chồng duyên nợ ấm nồng ba sinh.
Phu thê đồng một chữ tình,
Đời đời kiếp kiếp đôi mình bên nhau.
Cho tròn duyên nợ trăng sao,
Như mây cùng gió bay cao tầng trời.
Thiên duyên muôn kiếp chẳng rời.

Đặng Hoàng Sơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét