Tôi rút cọng tóc bạc
Đặt lên giường nằm chung
Tôi kéo đời hoan lạc
Ra giấc mơ cuối cùng
Tôi xóa người huyễn mộng
Khỏi trái tim si cuồng
Tôi gọi tình vô vọng
Đặt vào hồn vấn vương
Đời tôi như cơn gió
Nổi trôi ngoài phong sương
Bôn ba trăm lối ngỏ
Vó câu đen bụi đường
Tôi bây giờ tóc trắng
Ôm mảnh tình chưa nguôi
Chiều giấc mơ sầu lắng
Nhớ thương vẫn khóc cười
Tôi rút cọng tóc bạc
Thổi xua vào hư không
Tình yêu xưa hoang lạc
Xin tiển đưa cuối cùng
Mạc Nữ
050604
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét