Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Thơ - Thơ Như Nguyệt

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhqzfugAEY9BMxeSDofLb56_ht6NMZJ19ar_GnW8atnF0ZwkDjntneXdcsbCFYUarPm4eeLxKq1fzZRhNy1SKhXKKeLJtNN8NG2yuaS1lBp9lpvuIm6llyKCPGJtJNOKsrX4NXkjO3EgOPM/s400/1f3fe5e.jpg

Một câu thơ trỗi dậy trong đầu
Sẽ có những câu thơ theo sau
Từng câu thơ, từng câu tiếp nối
Và thật nhanh tôi có một bài thơ
*
Không viết xuống là thơ đi mất
Đã nhiều lần tôi để mất thơ đi
Khi nhớ anh, làm thơ cho đỡ nhớ
Mỗi khi buồn làm thơ sẽ vơi đi
*
Thế cho nên thơ là tri kỷ
Thơ là bạn, không sợ thơ phản bội
Thơ ủi an, thơ là tình nhân
Thơ tôi thật, thơ không đãi bôi
Thơ cho tôi nhiều cảm xúc bồi hồi
*
Nếu ngày nào thơ của tôi hấp hối
Chắc tôi buồn, buồn lắm người ơi!
Thơ tôi chết, trái tim tôi lịm chết
Tôi ôm trăng từ giã cõi đời!
Như Nguyệt
Sept. 14th, 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét