Sinh ra , già , bệnh , chết
Đời người thật chóng qua!
Sống si mê danh lợi
Tiêu mất lúc tuổi già.
Tuổi trẻ lo ăn học
Làm việc kiếm nhiều tiền.
Tiêu hao nhiều sức khoẻ
Tất cả do nghiệp duyên.
Sống tranh đua vật chất!
Nhưng lại muốn bình yên.
Lập gia đình lo lắng!
Có nhiều chuyện ưu phiền.
Khi có đông con cháu!
Vợ chồng tuổi xế chiều
Không đi chơi giải trí!
Vì sức khoẻ yếu nhiều.
Bận lo chăm sóc cháu
Không thời gian nghỉ ngơi
Tâm trí luôn bận rộn!
Thật uổng phí cuộc đời.
Sinh ra để trả nợ !
Vợ chồng và các con...
Phải biết sống đạo đức!
Để kiếp sau tốt hơn.
Không đam mê vật chất!
Vì thế gian vô thường
Thời gian luôn thay đổi!
Kiếp người quá đau thương...
Tiền bạc không hạnh phúc!
Tài sản chóng tiêu tan
Người còn mang nghiệp báo!
Thân tâm không bình an.
Nên vui cái mình có!
Không đòi hỏi quá nhiều
Biết đủ , sống hạnh phúc
An phận lúc xế chiều.
Tuổi già nên tu tập!
Cho tâm hồn thảnh thơi
Không bám chặt vật chất!
Buông bỏ , vui cuối đời.
Đời người như giấc mộng!
Tỉnh thức lúc tuổi già
An vui trong cuộc sống
Không buồn mỗi ngày qua…
Mỗi người một hoàn cảnh!
Vì tuỳ theo nghiệp duyên
Nên hoan hỉ chấp nhận
Không than thở buồn phiền.
Biết sống trong hiện tại
Quên quá khứ đắng cay!
Hành thiền tâm tĩnh lặng
An vui sống mỗi ngày.
Minh Lương
13 / 03 / 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét