THÌ THÔI TRỜI ĐÃ RIÊNG DÀNH
Thở dài nghe thật nấu nung
nổi buồn như một cơn giông bất ngờ
nẫu người trước một giòng thơ
dở dang viết những niệm từ vừa qua
*
giọt mưa dài_ngắn sa đà
quyện tròn môi mặn hết ba phần đời
chuyện tình đến tuổi thôi nôi
đong đưa nước mắt nhớ người thiên thu
*
Ngày tôi đi, nặng ưu tư
về bên kia phía sa mù thế đêm
chuyến đi, vai cõng uẫn niềm
cầm tay nỗi nhớ có phiền lòng không
*
Đã phân trần vẫn bâng khuâng
sợ tim phải lội qua vùng nhớ _ quên
thì thôi trời đã riêng dành
cho tôi số phận một mình tứ phương
đông hương
avec Huy Van et 4 autres personnes.
Gửi LanPhi và tất cả mọi BINH CHỦNG VNCH
*
NỖI NHỚ QUAY TRÒN
*
...
Về rừng tìm đoá hoa lan
Nhớ người lính áo hoa rừng năm xưa
Bây chừ em cũng tàn như
Cánh hoa thời loạn khô từ xa anh
*
Rừng nay già, lá không xanh
Chỉ nhành gầy guộc như em không người
Nuối yêu thương_nhớ một thời
Màu pơ lang đã nhạt phai mất rồi
*
Giờ ôm áo trận chờ ai
Mà sao nghe cảm xúc dầy tháng năm
Hưong xưa trên áo hoa rừng
Quên sao được, chết vẫn còn nhớ hương..
đông hương
Monday, June 12, 2017
NỢ EM MỘT GIÒNG SÔNG
Nợ Người, khóc nhớ giòng sông
khóc em xa Huế, khóc mong em về
chiều lênh đênh, tim lê thê
một vài ngàn giọt sổng lề rưng rưng
*
Nợ em, nợ tiếng chuông ngân
bên ni Long Thọ cuồng hồn tha nhân
dưới tê cồn Hến thâm trầm
răng mình đánh vỡ cuộc tình dễ thương
*
Chiều lên, Vỹ Dạ Xưa, tuồng
điệu ru nước mắt triệu lần chơi vơi
Em xa, tim lạnh mất rồi
dường nghe văng vẳng tiếng cười đâu đây...
*
( Hay tôi để sổng lòng tay
đánh rơi khúc khích xưa rơi trên giòng )
Anh mang nỗi nhớ sầu đông
hỏi bên kia biển có tròn cánh thơ
*
Và còn bao nhiêu ngày chờ
thiên di hẹn giữa cơn mơ sẽ...về
muỗng buồn, khuấy tách café
qua hương khói thuốc, dại tê cốc trà
*
Em đi _nhớ nổi tình xa?
đừng cho trở tím Huế và tim anh
Anh ngồi khỏa nước giòng sông
ngón gầy sợ mất... nụ hôn chiều nào
đông hương
CHỈ MỘT ĐÊM MÀ...
Một đêm tất cả thành viễn xứ
tất cả thành như một tưởng âm
tôi nghe tiếng thở mình chưa ngủ
tiếng thở hình như bước nội tâm
*
San được cho nhau bao nhiêu để
đừng thấy tâm hồn đồng cỏ hoang
thương nhớ chỉ là vùng đã gặt
rơm rạ gầy khô dưới Hạ vàng
*
Một đêm bước chân vào xa lạ
chỉ nghĩa trang buồn, trơ hắt hiu
nấm mộ giấc mơ mưa mặn rã
tôi thấy tôi ngồi ôm tịch liêu
*
Hoang vắng con đường yêu thương cũ
tôi một mình quanh ánh lân tinh
khuya lặng nghe lời ca dế trũi
buồn cả ngàn đêm lẻ cuộc tình
đông hương
NHỜ MÂY NÍU GIÙM...
Mây bay, mây bay mây bay
chiều lên Kim Phụng tím trời hoàng hôn
chuông ngân, đổ điệu Cung trầm
bến xưa Thiên Mụ tâm hồn nhẹ tênh
*
Gió qua sông lục cưu phiền
tại Ai xa Huế nên mình buồn hiu
con đò khua nước_ đăm chiêu
sóng lăn tăn vỗ, liêu xiêu Hoàng Thành
*
Tư trầm hàng lá sầu đông
lắng yên nghe tiếng chim buồn ru đêm
lòng chùng_ Tôn Nữ bâng khuâng
nhỉ_ con tim nhỏ bên song cửa chờ
*
Huế chừ kín cổng vườn thơ
sợ sông nước mắt ướt tờ chúc di
tự ngày Ai đến, rồi đi
bắt đầu di tích thầm thì giọt mưa
*
Trường Tiền gió đã ngủ trưa
mỗi tôi ngồi bến sông xưa...nghĩ thầm
mây trôi, mây trôi, bềnh bồng
trên lưng chừng nắng níu giùm tình xa...
đông hương
Thursday, June 8, 2017
NẾU...
Đừng buồn lắm nếu tôi không còn nữa
đừng nhé người, đừng để trái im đau
Thân rữa nát nhưng hồn tôi vẫn đó
quyến quanh người hiện hữu hay chiêm bao
*
Đừng để nhớ đào sâu thêm tâm tưởng
nơi tôi về là tổ ấm ngày xưa
dù hư vô nhưng là trời tình mộng
mà người_ tôi vẫn ước tự bao giờ
*
Lỡ giấc đêm người chợt nghe thấm lạnh
gọi tên tôi, tôi sẽ xuống ôm người
ru người ngủ và hôn lên môi mặn
vị ấm nồng làm bằng giọt tình tôi
*
Nhé, hiểu nhé, mình không hề xa cách
người với tôi thương cảm đến ngàn sau
sẽ sống mãi với tình yêu đầu_cuối
âm dương nào có cản được tìm nhau.
đông hương
Wednesday, June 7, 2017
GIỌT NHỚ LĂN TRÒN
Mỗi lần em ngắm gió
lại thương áng mây bay
mỗi lần em nhìn nắng
nhớ anh đến rạc gầy
*
Có nhiều lần chờ sáng
trở ngược lại thời gian
mắt hình như mọng nước
giọt nhớ đang lăn tròn
*
Phập phồng ngực lên xuống
chạm phải bờ hư không
anh về nhanh kẽo muộn
lỡ mây đùn, che trăng
*
Tim không hề tội lỗi
nó xa nhưng rất gần
nó đêm hay ôm gối
tưởng lầm đang ôm anh
*
Em sợ buồn hùa gió
thổi em về thật xa
đánh rơi em ra khỏi
trái tim anh...thế là
*
Thôi em không nhìn nữa
sợ mùa Đông cuộc tình
em chìm trong băng giá
biết bao giờ hồi sinh
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét