Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

Mộng Với Thơ - Thơ Nguyệt-EmXưa





Anh Cứ dệt nên mộng
Em sẽ viết thành thơ
Mộng và thơ chẳng gặp được bao giờ
Nhưng thơ luôn là mộng ảo
Để ngàn đêm khâu vết tình sầu
Hãy là muôn trùng cách biệt
Để nhớ thương tột đỉnh của đợi chờ
Để yêu nhau, ứa lệ đến ngẫn ngơ
Đau với xót trong tâm hồn vụn vỡ
Thú gì hơn của đau thương, muôn thuở
Dệt trong mơ mắt biếc với môi cười
Nằm với mộng mà con tim bối rối
Ước của lòng ôm được bóng người yêu

Hãy là mơ 
Và hãy là thơ
Hai phương trời miên viễn
Mộng bay cao lấp lánh những vì sao
Và thơ kia gió thổi, suối rì rào
Sương với khói phủ đầy trời và đất
Hương Hoàng Lan, ngây ngất toả đêm cười
Cứ là mơ mới đẹp của ái ân
Cứ là mộng thủy tinh tình trong trẻo
Để muôn đời ta vẫn mãi của nhau
Để vòng tay chờ đợi
Để môi kia héo hắt
Để ước ao rã rời
Tình yêu ơi! Đến chết vẫn cứ yêu
Lúc hơi thở lụi tàn
Mộng và thơ bay về cõi khác
Anh và em bay đến một thiên đàng...


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét