(tình yêu không mặc áo nhân gian)
lạ sao thơ chưa tròn mà ý đã bay xa
thú sao uống nguyệt lưng lưng nửa bầu thở dốc
ngất ngưỡng vỗ tay mời gọi tri âm bất đắc
cố mỉm cười xô lệch bóng cô đơn bạc đầu…
những giòng chữ gợn sóng hương xưa diễm tuyệt
nhược mộng phù hề rót hết vào xứ Vĩnh phù sa
nàng bước vào đời ta ôm thiên đường bất trắc
bởi tình yêu không mặc áo nhân gian…
cả đời ta diễn kịch
không một tiếng vỗ tay!...
em hiện hữu như mây
bềnh bồng nhưng miên viễn…
Trời sinh ta đày làm thy sỹ
Còn em suốt đời làm tình nhân!
mỏi ngối chùn chân nơi địa ngục
tình yêu dậy mãi kiếp thi nhân!...
em có biết nỗi buồn con thần điểu?
đôi cánh kia chúc vút thẳng lên trời!
ta tuốt gươm thề suốt đời thúc ngựa
dẫu chiến trường bôi xóa tuổi tên ai!...
thuở hỗn độn trĩu hoằng trái đất
bầu không gian ứ sữa diệu sinh
nhắp thời gian cuồng say kinh ngạc
thú dữ con người hay thần linh
ta sứ giả phá tan trời bí mật
tuyết huyền trân bay trắng xóa triều nghi
triệu mộng mị yêu tinh về quỳ phục
ta ân cần mời em bước lên ngai…
xóm tinh tú ồn ào đi dự hội
nhịp cầu ô đựng thánh lễ thiên đình
ta lẫm liệt lật từng trang dã sử
hãnh diện một thời quá khứ chiến chinh
xới giấc ngủ khói hồng loang khắp nẻo
ngợp giường mây gối gió ấp trăng sao
tay chim lạc theo dấu chân cỏ rối
đâu bến bờ trăng ướt đẫm thanh tao
mưa tinh khôi rơi chập chùng trinh tiết
ta dìu em xuống mấy ngả luân hồi
suối thiên liêng soi bóng nai nhả nhạc
nghe bốn mùa bất chợt rụng thiên cơ
ta nhìn em cuộc đời run bám chặt
em nhìn ta tỏa hằng vạn kiếp thu
cùng lắng nghe tiếng rộn ràng nhân thế
chúc cho nhau nghìn danh vọng sương mù…
Sa Chi Lệ
(hoài vọng thu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét