Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017

HOANG SƠ - Thơ Nguyễn Thị Ngọc Dung

 (Nguyễn Thị Ngọc Dung) 
HOANG SƠ

Xa chốn thị thành lắm nhiễu nhương
Ta tìm nơi vắng lặng tha phương
Không vào huyên náo, ra chen chúc
Hoang đảo sơ khai giữa đại dương.

 
Sáng dậy vươn mình với rạng đông
Sau vườn đỉnh núi loé mây hồng
Trước hiên sương khói dâng mờ biển
Lạc cảnh thiên thai giữa cõi không.

 
Bóng mát ta ngồi mộng dưới trưa
Nắng vàng đổ xuống lá xanh thưa
Mây trời lãng đãng về phương ấy
Người cũ còn ai qua bến xưa.

 
Nước ấm, trời êm, cát trắng ngần
San hô, vỏ ốc trải bên chân
Tóc bay hương gió khơi nồng hạ
Tình tứ thơ lòng phơi phới ngâm.

 
Chiều xuống mênh mông tím cuối trời
Ngân hà lấp lánh cánh sao rơi
Thế gian nào thiết gì đâu nữa
Mà ước ao thêm ở cuộc đời.

Sóng vỗ ru vào giấc mộng êm
Dù cho mưa bão nổi trong đêm
Tay anh say đắm vòng ôm ấp
Ngày mới đảo hoang rất dịu hiền./.

NGUYỄN THỊ NGỌC DUNG
    (Những Dòng Thơ Cũ)
        (Reston, Virginia)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét