Thứ Hai, 7 tháng 8, 2017

CƠN MƯA PHÙN - Thơ Hoàng Long



Cơn mưa phùn bay qua thành phố cổ
Đường chùa Cầu guốc mộc gõ vang vang
Cô bé hồn nhiên trên đường đi học
Cặp sách che đầu -Gió tung tà áo trắng-
Em vô tư ,chẳng biết có ai nhìn

Anh lính trẻ có sá gỉ mưa gió
Anh từ từ đếm bước theo em
Em trượt chân -Anh đở -Bị gì không ?-
Em tự nhên -níu tay anh -đứng dậy-
Em cúi đầu khẻ nói Cảm ơn anh

Cơn mưa phùn bay qua thành phố cổ
Em vào trường bè bạn trêu chọc em:
Bữa ni mi có bồ là lính
-Không phải đâu -Anh ấy là anh Hai-

Cô bé ngày xưa nay thành góa phụ
Tay bế tay bồng -Đầu trần chân đất-
Chẳng ngại chi nắng gió bụi đường
Cơn mưa phùn 
Không còn bay qua thành phố cổ

Cô bé ngày xưa trở về phố cổ
Chị lạc loài giữa phố chợ đông người
Đường đã mất tên -Tìm người thân -Không gặp-
Chị đến chùa Cầu tìm lại kỹ niệm xưa...

Cơn mưa phùn bay qua thành phố cổ
Còn đâu ?!
Còn đâu ?!

Hoàng Long

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét