Đã cháy trang thơ cạn rượu mời
Biển Đông gào thét hận đầy vơi
Mòn con mắt ngóng trang hào kiệt
Lửa gọi phong ba dậy bốn trời
Cố quốc chập chùng xa vạn dặm
Đường về thăm thẳm khuất chân mây
Đêm mơ vó ngựa mùa chinh chiến
Chợt tỉnh nhìn theo cát bụi đầy
Đã rụng ngày xanh héo tuổi vàng
Chết từng thớ thịt, nát tim gan
Người xưa tẩu quốc vung trường kiếm
Chém đá hờn sôi dưới nguyệt tàn
Tóc bạc hững hờ danh lợi hão
Vàng son tiếc nuối thuở xông pha
Một mai sấm sét rền sông núi
Trên đống tro tàn lại trổ hoa…
Hồ Công Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét