anh máng Thu vàng lên tóc em
từng sợi vương vương rũ xuống mềm
anh hái trái Thu làm gối mộng
chằm lá vàng chăn đắp mỗi đêm
*
những con nhện chiều giăng tơ trắng
lại ngỡ trăng về trên lá Thu
vào khuya gió khẽ nghiêng nghiêng cánh
gió hát rằng anh vẫn làm thơ
*
em nằm trên cỏ, nghe mây dỗi
sao Thu không mở cánh ôm em
mây dỗi từ hôm ngày cuối Hạ
gửi lại anh tình chưa chết âm
*
anh treo khung nhớ mùi hương cũ
hơi thở em lồng hơi thở Thu
bao nhiêu mùa lá rơi thầm nhẹ
khát một ân tình đã viễn du
*
chiều nay chợt thấy Thu nôn nức
chờ chiếc nồng hôn anh gửi mình
em bâng khuâng ngắm run run lá
yêu hết mây trời trong mắt xinh
vậy mà anh gập cánh mùa Thu em !
vậy mà anh gập cánh mùa Thu em !
đht
TRÊN LỐI CUỘC ĐỜI
lâng lâng, nhè nhẹ cõng ngày tháng êm
về đâu, mà lại long lanh
giọt mưa trời ấm trong đêm mở màn
*
kẽ say quên ngủ, băn khoăn
bây giờ tháng mấy? lá vàng xanh xao
ơ Thu đã đến rồi sao
ừ ta quên khuấy Hạ chào tiễn đưa*
giọt mưa trời ướt môi thơ
ướt nguồn thi, ướt giấc mơ hiền lành
nghe đêm di chuyển một mình
gót thương quen thuộc si tình gót tôi
rì rào gió hát sau mây
khúc tình đã cũ, làn môi dậy thì
đứng buồn nghe tiếng bước đi
nặng linh hồn, nặng rèm mi nhạt nhòa
đônghươngtônnữ
giọt mưa trời ướt môi thơ
ướt nguồn thi, ướt giấc mơ hiền lành
nghe đêm di chuyển một mình
gót thương quen thuộc si tình gót tôi
rì rào gió hát sau mây
khúc tình đã cũ, làn môi dậy thì
đứng buồn nghe tiếng bước đi
nặng linh hồn, nặng rèm mi nhạt nhòa
đônghươngtônnữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét