Mùa thu đỏ...
Em vẽ gì khi thu về bên đó?
Lá trên cành còn xơ xác đong đưa
Bước chân ai còn in dấu trong mưa
Mà hình bóng đã phai mờ trên cỏ!
Em vẽ gì khi sương giăng đầu ngõ,
Nắng thu vàng còn le lói trên mây
Tiếng thời gian còn văng vẵng đâu đây,
Mà tình đã lịm tàn theo cơn gió!
Em vẽ gì khi hồn anh nhuộm đỏ
Máu con tim còn rỉ giọt vì ai?
Mùa thu về mang một nỗi đắng cay,
Thì em hỡi, vẽ mùa thu màu đỏ!
nguyễn hà
EM NGỒI VẼ MÙA THU
Em ngồi vẽ mùa thu về lặng lẽNhư giấc mơ giờ cũng đã phai tànĐêm thao thức những tâm hồn quạnh quẽNgày ngu ngơ những khao khát dâng trànEm ngồi vẽ dòng sông thu đã cạnTrên thời gian của ngày tháng dại khờBuồn vô hạn mà vui là hữu hạnThiết tha thơ thổn thức thẫn thờEm ngồi vẽ ánh sao mùa duyên nợHát với mùa thu bài hát ân tìnhHoa hò hẹn đến bao giờ mới nởVàng cả hoàng hôn, thấm đẫm cho mìnhEm ngồi vẽ dáng thu tìm thanh tịnhPhảng phất phù du đời sống mơ hồTrăng cổ tích soi ngang đời vô địnhVằng vặc, lung linh, lấp lánh, ơ hờ
Như Nguyệt
Xin Pha Thêm Sắc Màu Buồn
Em ngồi đó vẽ vầng trăng
Nét buồn xa cách ánh rằm thu xưa
Lòng tôi buồn hắt hiu mưa
Sương giăng khắp lối cho vừa quạnh hiu
Em ngồi đó vẽ bóng chiều
Nghẹn lời chim hót gió xiêu cánh tình
Lòng tôi úp mặt lặng thinh
Xế chiều bóng ngả một mình bơ vơ
Em ngồi đó vẽ trung thu
Vầng trăng huyền ảo đèn cù nhẹ xoay
Tồi ngồi nghe lá rơi đầy
Buồn hôm qua với hôm nay lào xào
Em ngồi đó vẽ ngôi sao
Ngôi nào hy vọng ngôi nào nhớ thương
Lòng tôi địu ánh sao vương
Rớt vào hồn lạnh nỗi buồn long đong
Em ngồi đó vẽ dòng sông
Gió bay hay bão cuồng phong ba đời
Con đò run rẩy lạnh trôi
Chèo khua vọng tiếng thơ tôi nhạt nhòa
Trầm Vân
Xin Em Thêm Một Chút Màu
Thấy em ngồi vẽ trăng
Lòng tôi buồn như lá
Thấy em vẽ mùa Thu
Lòng tôi đầy sương mù
Tôi giờ như lá úa
Trên đầu cành trơ vơ
Chỉ cần một cơn gió
Lìa cành bay như mơ
Thấy em ngồi vẽ sao
Ngôi nào của em nhỉ
Còn ngôi nào cho tôi
Trong đêm dài mộng mị
Tôi của mùa trăng cũ
Cũng long lanh trên cao
Gió xoay chiều vần vũ
Hồn lang thang phương nào
Dòng sông thu chưa cạn
Em tô thêm màu xanh
Dòng đời chưa khánh tận
Xin em chớ vô tình
Hôm nay thu lại đến
Lá thu vàng trên cây
Tiếng phong linh rời rạc
Gọi chiều bên hiên mây
Yên Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét