Mùa Thu hoang vắng cô liêu
Sắc Thu màu nhớ tiêu điều hoang sơ
Thu về mây gió lửng lơ
Không chờ không đợi hồn thơ chập chùng
Thu bay lờ lững không trung
Nhắn người viễn xứ mông lung u hoài
Đời người như lá Thu phai
Xanh, vàng, đỏ, úa... kéo dài bao lăm?
Cuối Thu lá trải đất nằm
Hàng hàng lớp lớp bao năm nhìn trời
Gió mưa vùi dập tả tơi
Tuyết rơi mặc tuyết rã rời đón Đông
Trăm năm cũng thể mưa giông!
Tàn Y xếp lại vời trông cõi Trời
Thu ơi ở lại với đời
Ta về với đất hồn rời nhân gian
Vẫy tay chào kiếp Hồng nhan
Trăm năm là giấc mộng vàng thế thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét