Saigon nắng đổ chiều nghiêng
Cơn mưa vội vã ngoài hiên phố phường
Lặng nghe hồn phố khóc thương
Còn đâu vàng lá rụng đường em qua
(Theo chi tà áo thướt tha
Theo môi mắt biếc người ta thôi mà …)
Thương dùm ta gốc si già
Che đi bóng nắng, đừng là giọt mưa
Vắng em đời vắng "dạ, thưa"
Vắng em guốc mỏng giữa trưa Saigon
Tìm đâu chim hót véo von
Nhành cây rụng xuống những non mướt tình
Trời xanh gió lặng đứng nhìn
Hồn xưa ủ lại trăm nghìn đam mê
Cội đâu cho lá rụng về
Nghe lòng rưng rức hương quê thuở nào
Em ơi xa quá làm sao…
Trăm năm lá biếc nghẹn ngào như ta
Như Thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét