Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

NHÌN LẠI TRƯỜNG XƯA - Thơ Từ Vũ - THANH THANH


Thấy lạ xa…ồ… đây là góc phố !                 
Chợt biết mình…Từ Thức năm xưa  
Trường học… còn…một bức tường sắp đổ    
Rũ đầu im…khóc lặng mấy gốc dừa.         

Thầy, bạn, gái, trai, bảng xanh, phấn trắng        
tập vở, mực xanh, chép, học hán văn           
bán tự vi sư… làm sao quên lãng         
Ghi khắc trăm năm , ghi khắc ngàn năm 
 
Thủa ấy học trò, đẹp thay dĩ vãng !          
Vẫn bóng hình xưa chung thủy trở về           
Áo trắng dài bay những chiều lãng đãng
Để hồn bùi ngùi chết thưở đam mê          
 
Rũ bụi thời gian tìm hương tàn đó             
Đập kính hồn cho tan biển nát trời           
Đâu Người, đâu Đời Nha Trang ngày nọ ? 
Thương nhớ vô cùng, ơi thương nhớ ơi !  
               
                                                            TỪ VŨ  
 
MUSING ON THE OLD SCHOOL           
 
How strange, oh, this is the street corner perhaps!  
I suddenly realize I have just got back from Elysium:
The school... only a remaining wall... going to collapse,
Some coconut trees droop as if to cry, dull and dumb.

Teachers, friends, girls, boys, black board, white chalk,
Copybooks, blue ink, writing/learning Classic Chinese. 
Teaching even half a word is a teacher, how to balk?
I would keep in mind my whole life, the sense to seize.
 
They were so beautiful those school days, that dear past!
The old beloved images faithfully return, each cheers.
White long split dresses waving in the evening vast,
To make my sensitive soul sad to the verge of tears.
 
Clear the time dust to retrieve of yore the fragrance!
Break up the mind mirror to smash sky, shatter sea!
Where are old days' Nha Trang people, life, pleasance? 
How morosely I miss you, sempiternal souvenirs in me!
                     
Translation by THANH-THANH       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét