Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

ĐẤT NƯỚC MÌNH BỊ TÀN PHÁ, ANH ƠI! - Thơ Thiên Kim


Đất nước mình Cha Ông đã dựng xây    
Bốn ngàn năm dân tộc ta giữ lấy
Từ ngàn xưa truyền thống tốt đẹp thay     
Sao giờ đây, dân tộc mình bạc phước?

Đất nước mình bị tàn phá, anh ơi!
Biển độc, rừng hoang, đảo mất ngậm ngùi
Biên giới lùi sâu, Nam Quan  giặc chiếm
Còn chi đâu nữa? Một thời liệt oanh

Đất nước mình đầy tang tóc, anh ơi!
Cường quyền hại dân, chết chóc dập vùi
Cướp đất cướp nhà, đầy dân khổ ải
Dân gầy thống khổ, béo lũ sâu thôi

Đất nước mình đã mất hết, anh ơi!
Rừng đã chết rồi, biển đầy độc tố
Quân thù sát nhân diệt cả giống nòi
Thái thú tội đồ, tiếp sức không ngơi

Đất nước mình đau thương quá , anh ơi
Dân muốn cá tươi, biển sạch, sông đầy
Đứng lên kêu đòi bị đánh tàn khốc
Máu rơi chảy thấm cờ máu tanh hôi

Đất nước mình sắp mất đó, anh ơi!
Ta đứng dậy mau, kẻo đã trễ rồi
Đòi lại trong tay, những gì đã mất
Nạn Bắc thuộc đến, không còn quê hương

Đứng dậy ngay thôi, bảo vệ  non nước
Kẻo một ngày nào, chẳng còn Việt Nam. 
Toàn dân đứng lên, đừng chần chờ nữa
Diệt trừ tội ác, cứu giống Lạc Hồng

Thiên Kim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét