Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

TÔI CÒN NỢ - Thơ Đức Hồ & Thanh Thanh


Tôi còn nợ tổ tiên, đất nước 
Việt Nam ơi, không lúc nào khuây 
Nhiệt huyết sôi tình yêu tổ quốc 
Súng gươm chưa thỏa chí rồng mây. 

Tôi còn nợ công cha nghĩa mẹ 
Biển Ðông kia không thể sánh cùng 
Thái sơn cao và dày nào kể 
Cuộc đời con trót nợ tang bồng. 

Tôi còn nợ cuộc đời nhân thế 
Góp phần lo bảo vệ sơn hà 
Trách nhiệm nặng thân trai thế hệ 
Phải lưu vong xa cách nước nhà ! 

Tôi còn nợ vợ con, bè bạn 
Ðời người sao giới hạn thời gian ! 
Hạnh phúc chưa tròn, vui chưa vẹn 
Ðể vợ con bằng hữu trách than. 

Tôi vẫn nợ và tôi còn nợ 
Nợ đồng lân, nợ đến mai sau 
Từng thế hệ tiếp theo thế hệ 
Nhìn Việt Nam đổi sắc thay màu. 

Hoài bão trong tôi chưa toại nguyện 
Việt Nam còn khốn khổ gian nan 
Tự do, dân chủ bao giờ đến 
Dân tộc Việt hết cảnh lầm than. 

Ngày đó cờ vàng bay phấp phới 
Lòng dân thơ thới nỗi hân hoan 
Sống lại một thời xưa sáng chói 
Dìu nhau về với Mẹ Việt Nam ! 

                                ÐỨC HỒ
 
 
           I AM STILL INDEBTED
  
I am still indebted to my ancestors and nation.
Oh Vietnam! why I can never soothe my frustration?
My love of our fatherland fervently boils in my blood
The military service had not satisfied my aspiration.

I still owe my dad and my mom for their kindness
So deep that the Pacific Ocean’s depth is a dubiety.
The high and big Mt. Everest isn’t worth mentioning;
My life is burdened with duties towards society.

I am still indebted to the world,
Having to contribute to the defense of my land.
A he-man of the times with heavy responsibilities,
I have had to live in exile to maintain my sand.

I am still indebted to my family and friends,
But how time limits human life.
Happiness isn’t yet complete, joy neither perfect,
So I am reproached by buddies, kids and wife.

I am in debt and still in debt,
Owed to neighbors, even to future peers.
Generation succeeds generation
To witness Vietnam change its colors and spheres.

Innate ambitions haven’t been fulfilled;
My country has still been pushed into malposition.
When will Liberty and Democracy come true
For my compatriots to end their wretched condition?

On that day our national yellow flag will proudly fly,
Our people’s heart and soul rejoice at its height;
And reveling in reviving the old bright times
We expatriates return to our Motherland in delight.

                      Translation by THANH-THANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét