Từ khi mắt biết giận hờn
Trái sầu rơi rụng, héo hon đợi chờ
Buồn chi con nhện giăng tơ
Quay lưng đã thấy con đò đưa duyên
Từ khi mắt biết nhìn nghiêng
Bóng in khóe mắt, muộn phiền cho ai
Chiều rơi những tiếng thở dài
Tiễn đưa cánh nhạn lạc bầy lẻ loi
Từ khi mắt biết thôi cười
Tình như sóng vỗ xa xôi mịt mù
Lặng nghe vọng tiếng biển ru
Thấy hồn hóa đá, phù du kiếp người
Từ khi mắt bỏ cuộc chơi
Nửa hồn rêu phủ, nghẹn lời tiễn đưa
Gửi theo một chút hương xưa
Tuyết rơi ngập lối, sao mưa ngập lòng
Diễm Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét