Thứ Ba, 24 tháng 5, 2016

Đứa Con Phù Sa - Thơ Xướng Hoạ - Như Thương & Bữu Truyền


                                                 Đứa con Phù Sa

(xướng)
Phù sa tìm mẹ Cửu Long 
Bao năm lặn lội theo dòng sông trôi 
Miệt mài dải đất đắp bồi 
Màu phù sa đỏ nhớ hồi truân chuyên 
Cội nguồn vang vọng lời nguyền 
Đất phương Nam thuở tổ tiên lên đàng 
Con yêu đồng lúa bạt ngàn 
Về thôi kẻo lỡ trễ tràng lúa đơm 
Và yêu cái đụn vàng rơm 
Yêu ca dao đượm hạt cơm nghĩa tình 
Yêu thêm trăng sáng lung linh  
Ghe thuyền "Qua-Bậu" duyên tình sắt son 
Dẫu dâu bể, dẫu non mòn 
Sợi trăm năm vẫn vẹn tròn áo khăn 
Mẹ ngồi đếm hết vầng trăng 
Ngó trông con nước, vó giăng khóc ròng 
Ầu ơ... xanh biếc Cửu Long 
Mẹ ơi - con nghẽn giữa dòng phương xa 
Người nhìn về cõi ráng pha 
Chiều quê biền biệt phù sa đâu rồi…

Như Thương 
(Tháng 5, 2016)


Nhớ mẹ Cửu Long

(họa)
Mẹ ơi mẹ, mẹ Cửu Long!
Mới sanh con đã theo dòng nước trôi!
Nay bên lỡ mai bên bồi
Ba chìm bảy nổi một đời truân chuyên.
Mẹ ơi, con đâu lỗi nguyền
Sao con lại phải rẽ phân đôi đàng?
Phù sa từ chốn non ngàn
Cũng về nuôi gốc đòng đòng chực đơm.
Đến khi cọng rạ thành rơm
Phù sa vun vén chén cơm thơm tình.
Mẹ cười, mắt nhắm lung linh
Bóng trăng trên má thẹn thùng phấn son.
Đời qua để lại dấu mòn
Trên môi, trên trán nẽo đường khó khan!
Mẹ là một dòng sông trăng
Phù sa bến đục phận con, rong ròng.
Mẹ ơi! Nhớ mẹ Cửu Long
Con ra đến biển muôn trùng cách xa
Nhưng lòng con chẳng phôi pha
Cửu Long mẹ hỡi! Phù sa xa rồi!

bửu truyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét