Nói với bạn bè
Tao bây giờ đã thành người tha phương
Đất Mỹ tự do… mà vẫn thấy buồn
Mười mấy năm tù khổ thì có khổ
Nhưng bạn bè cùng một nỗi nhớ thương
Tao bây giờ đã bắt đầu bơ vơ
Đường phố thênh thang không đợi không chờ
Một cái bắt tay cùng lời hờ hững
Mầy hả mầy… tìm ra job hay chưa ?
Cắt chỉ một giờ – một hai đồng bạc
Đôi tay đau ngơ ngác nhớ chiến trường
May được ngày xưa trải thời huấn nhục
Để bây giờ quen với chuyện thê lương
Tao bây giờ tìm tao trong quanh quẩn
Một quán cà-phê dăm đứa bạn đời
Vẫn còn đó niềm đau ngày Quốc Hận
Để thấy lòng còn xa xót khôn nguôi
Nhớ bạn bè nhớ không tròn nỗi nhớ
Ngày Bình Long – Rạch Bắp đến Cây Trường
Thằng banh xác biết đâu ngày mất nước
Thằng quặt què chồng thêm nỗi tai ương
Tao bây giờ không tiền mua rượu uống
Mà vẫn say… say ngút với nỗi buồn
Nhìn thiên hạ tranh nhau quyền yêu nước
Mấy chục năm ròng – Nước vẫn tang thương
Trạch Gầm
Nói với người tình sau cuộc chiến
Em thử cùng anh một ngày làm lính
Một ngày thôi em muốn chọn ngày nào
Nơi quân trường lính tò te nhập cuộc
Hay Bình Long pháo dội nát trời cao
Em thử chọn đi … một ngày nghiệt ngã
Tên địa danh đủ đau diếng cả hồn …
Xa Mắt, Tàu Ô, Chà Rầy, Bù Đớp
Nơi gối đầu trên tao loạn Quê Hương
Xin em bước những bước chân thật khẽ
Mỗi bước chân một xác bạn bè anh
Những người lính… tất cả còn rất trẻ
Đã ngủ yên vì … mơ ước thanh bình
Hay em thử ngồi, bên chiều quận lẽ
Gọi mưa về lất phất nỗi nhớ nhung
Em sẽ gặp nơi ghế bàn quạnh quẽ
Cạn… lưng trời, là bao nỗi ước mong
Sẵn cây rừng em tòn teng chiếc võng
Đắp màn trời tìm ngàn ánh sao vương
Em chọn cho mình vì sao thật sáng
Để mai nầy còn sống … để yêu đương…
Có một lời khuyên em cần phải nhớ
Với bạn bè… đừng thân quá là thân
Lỡ nó chết mình đứt từng khúc ruột
Như ruột anh đã đứt cả trăm lần…
Em muốn nghĩ sao thì tùy em nghĩ
Anh vẫn thương đời lính hơn em…
Trạch Gầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét