Một chiều chơ vơ
Ta nghe gió qua trong lòng đất
Mà không thấy tóc bay
Ta sẽ nhớ miệt mài
Về một bóng ai
Mà những năm tháng dài
Ta cùng người ngồi dưới mái hiên
Thì thầm
Một chiều miên man
Ta nghe gió lướt qua châu thân
Cùng những con đường quê
Đầy bông cỏ may
Ta vẫy tay chào ngày tháng cũ
Không còn trở lại đây
Chẳng bao giờ
Một chiều trong giấc ngủ đen
Ta như cánh diều bay
Bay vào ngút ngàn
Hòa vào biển vắng đêm nay
Ta chờ cuộc luân hồi
Như chờ nhánh tóc em bay
Chẳng bao giờ
Phải không em?
Chiều hoang vu
Gió đã giả từ
Không qua đây
Ta ôm lòng đất
Nhớ vu vơ
Nhớ vu vơ!
NGHIÊU MINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét