Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2016

NGẮM LẠI CUỘC TÌNH - ÁO ĐỎ - Thơ Như Thương

 
 
Em ngồi ngắm lại cuộc tình
Vẫn là ngần ấy những bình rượu vơi
Chuốc tình, chuốc rượu một đời
Nào ai hay biết những lời ái ân
Là năm tháng của xa gần
Đôi khi đã lỡ một lần gặp nhau
Hơn mười năm... mãi về sau
Phấn hương rồi sẽ phai màu hoàng hôn
Em như lá mỏng xiêu hồn
Chao nghiêng bèo giạt giữa cồn bể dâu
Gặp người bên đoạn dãi dầu
Có nhau chỉ để qua cầu nhân gian
Thế rồi mê mải lá vàng
Lá xanh, xanh biếc quên hoàng hôn rơi
Làm sao gởi lại cho đời
Dăm câu thơ vụng theo trời mây bay

Như Thương



Bên đường áo đỏ đợi ai
Đợi con nắng ấm đã hoài tương tư
Cuộc tình thôi đã hình như
Bay theo vạt tóc tiểu thư lụa hồng
Biết tim có nhắn gì không
Dẫu là một chút ngóng trông mây vời
Hay tình xa tít trùng khơi
Trôi ra biển rộng ngàn đời biệt tăm
Xưa em hương sắc trăng rằm
Phải chi ta đã nói thầm... yêu em
Lỡ rồi ngày tháng bồi thêm
Câu thương câu nhớ ấm êm vẫn tròn?
Làm sao nhuỵ thắm sẽ còn
Nắng mưa nhan sắc, em mòn đợi mong
Thôi em đứng đó ửng hồng
Tưởng như một thưở ai trồng cây si
Thuở kiêu sa của bờ mi
Cong vòng nét nguyệt, ta ghì hôn em.

Như Thương.
Áo Đỏ là bài thơ đầu tiên in trong tập
Bụi Đỏ Si Mê của Như Thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét