Chờ em đã nhạt trời chiều
Tiếng chim đã mỏi lời yêu vụng về
Đóa hoa thơm ngát hương mê
Như tàn theo gió - lời thề mông lung
Lẽ nào quay mặt người dưng
Em không đến để mây chùng xót xa
Hay tình tôi lỡ chuyến phà
Sóng nghiêng về phía người ta mất rồi ?
Nắng ngừng cháy đỏ, mưa rơi
Chắc là trời biết chia lời xót thương
E mưa sũng ướt con đường
Khăn nào lau hết giọt buồn tóc bay
Chiếc dù che sẵn trong tay
Không em, nỗi nhớ che ngày cô đơn
Chừng như đôi vạt dỗi hờn
Áo em bay gọi từng cơn mưa nhòa
Ô kìa thoảng bóng em qua
Cơn mưa bừng nở giọt hoa thơm lừng
Mưa ùa rơi những giọt mừng
Niềm vui òa vỡ che chung cây dù
Thứ tha nhé những nghi ngờ
Những âu lo thắt mối tơ rối bời
Bởi vì yêu quá mà thôi
Em - nàng thơ - đóa hoa đời ngát hương
Trầm Vân
( Viết tặng những ngày xưa và những người đang yêu )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét