Mưa xóa lối xa vết chân nào
cho vùng tâm thức lại lao xao
mưa cho phố vắng trùm khung nhớ
mang lá hắt hiu rớt nghẹn ngào
Buổi sáng êm đềm tiếng mưa rơi
cho bao ưu ái tỏa bên trời
nhắm mắt bờ môi còn ấm mặn
để nghe ngàn thanh sắc lên khơi
ngẩn ngơ nhìn theo nắng và mưa
bao mến thuơng đong mấy cho vừa
đâu đó sau hàng cây khuất dạng
những giọt vàng năm tháng xa xưa...
Nắng và mưa theo suốt bên đời
kỷ niệm tràn thác lũ muôn nơi
khoảnh khắc nào nghe thiên thu gọi
cho thuơng hoài tiếng vọng à ơi...
M.Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét