Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

Lời ru của mẹ . - Thơ Ngọc Trân




Từ khi con mới chào đời.
Là con đã được nghe lời mẹ ru,
Ầu ơ nhịp võng đong đưa,
Lời ru đến mãi bây giờ còn đây .

Tiếng mẹ ru nhẹ như mây ,
Lâng lâng như gió nhẹ bay lên trời .

Lời ru đưa con vào đời.
Câu ca dao với bao lời yêu thương.

Cho con biết được cội nguồn 
Lời ru mẹ dạy yêu thương giống nòi
Trang bị hành trang vào đời
Con mang đi khắp vùng trời quê hương,

Tàn cơn khỏi lửa chiến trường
Giờ đây con phải tha hương xứ người
Thời gian trôi mẹ già rồi !
Tóc như mây trắng bồi hồi lòng con !

Con giờ tóc cũng pha sương .
Quê hương bỏ lại vấn vương bên lòng!
Bây giờ xa cách ngàn trùng.
Nhớ quê nhớ mẹ giọng buồn ru con ,

Xứ người con mãi vấn vương ,

Lời ru của mẹ theo con suốt đời!
Ngồi nhìn theo áng mây trôi,
Nhớ thương cái thưở nằm nôi ngày nào.

Ngọc Trân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét