Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2016

THU THÁNG TÁM - Thơ Trúc Lang OKC



Ai lại bảo Em buồn như sọi tóc ?
Mây cuốn tròn qua những chiếc xe hoang !
Khi lá vàng sắc rụng nắng chưa tan,
Mưa tháng tám Thu về trong dĩ vãng,
Và ánh mắt màu đen nâu hỏa táng,
Mênh mông hồn nghĩa đia cuối chân trời ?
 
Ta một thời trôi nổi ở biên khơi,
Em một phố u buồn xa hút bóng ?
Rồi gió ngất thoáng mùi hương tím mọng !
Tóc buồn rơi xuống khói năm mây,
Như một chiều khép vội những hàng cây,
Hai đứa trẻ xưa khóc khuya mất Mẹ.
 
Trăng lại khuyết như đôi chim kiếp lẻ?
Nắng xói tan và mưa cũng đi hoang !
Con đường nào ? Cát bụi tiếng thời gian ?
Em có đắp quan tài Thu lại nhớ,
Khi Đất Nước không còn Ta đổ vỡ ?
Rách bờ vai khuyết tật máu Liêu Trai  !
 
Rồi Ta ôm bất khuất bóng hình hài,
Đêm viễn xứ vẫn nghìn năm gió vẫy ?
Chân lạc bước nghe đất trời nổi dậy,
Giữa mùa Thu tháng Tám sắc không màu !
Nước mắt Em trộn lẫn lá vàng đau ?
Viết Hoa một chữ ‘’Y’’ không bỏ dấu !
 
Xa cả một trời ‘’ Tư Đen’’ Bắc Đẩu ?
Bước Ta đi dĩ vãng cứ bay về !
Muông thú thay vì Em vốn Phu Thê ?
Thân kết bạn chim chóc xa tứ xứ,
Sách vở chết nghìn câu Thu Lịch Sử,
Viết vào đâu ? Cho đúng chử’’Mày Râu’’ !
 
TRÚC LANG OKC

Thu Tháng Tám Bính Thân 2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét