Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

Đà Nẳng Quê Tôi - Thơ HLong



Tôi đã về Đà nẵng một vài lần
Cảm thấy buồn ,chẳng đẹp đẽ chi đâu
Biển Thanh Bình ,phi lao không còn nữa
Biển Mỹ Khê khách lạ quá nhiều
Bãi biển lớn bị cắt chia làm khách sạn
Và nhiều nơi cấm người Việt vãng lai !!
Đến Tiên Sa ,càng thêm ngao ngán
Qúa ồn ào ,không tĩnh lặng như xưa
Cảnh thiên nhiên bị tàn phá chẳng tiếc thương
Còn đâu nữa trăng vàng bên bãi biển
Bởi đèn đường chói mắt qúa đi thôi
Bà Nà cao ,những chiều mây xuống thấp
Như cảnh tiên –du khách hết túi tiền-
Trên đình Bà nà ,dân chơi phung phí
Dưới chân đèo ,dân bản xứ lam lũ kiếm ăn
Có mấy ai đủ tiền bay lên đỉnh núi!!
Tết đến rồi ,dân làng tôi có người thiếu cơm thiếu gạo
Nơi phố phường đèn đỏ đèn xanh
Xe hơi bóng loáng đủ kiểu đủ màu
Những nhà hàng luôn luôn đông khách tiêu xài
Có biết đâu anh thương binh VNCH đang lây lất ??
 
Tôi đã về Đà nẵng một vài lần
Thêm buồn thôi –Về làm chi nữa-
 
Bao giờ cờ đỏ còn bay
Bạn ơi bạn hỡi đừng bao giờ vể
 
HLong
Tháng 01/2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét